Thơ là nhìn thấy mọi thứ khi chỉ có một điều. Nó đang nhìn vào một bông hồng nhưng nhìn thấy các ngôi sao, mặt trăng, biển và cây cối. Đó là một sự thật ngoài logic, một kinh nghiệm ngoài suy nghĩ. Thơ là trái đất dừng lại trên trục của nó để thể hiện chính nó như một bông hồng.
Poetry is seeing everything when there is only one thing. It is looking at a rose but seeing the stars, moons, seas, and trees. It is a truth beyond logic, an experience beyond thought. Poetry is the Earth pausing on its axis in order to manifest itself as a rose.
Kamand Kojouri