Nadia bây giờ nằm ngửa khi cơ thể cô ấy thích thú với tôi như hoa sen trắng vươn tới tình yêu của mặt trời. Bây giờ tôi đến Nadia với tất cả tình yêu của tôi, đôi môi của tôi chạy trên làn da lụa của cô ấy như nước trôi xuống. Những nụ hôn của cô ấy chứa đầy một khả năng đáng kinh ngạc để cho cơ thể cô ấy hòa vào tôi. Những âm thanh nhẹ nhõm thoát ra khỏi môi cô ấy khen ngợi tôi, vượt qua tôi vào sự thuần khiết tuyệt đối của vương quốc vô hình của tình yêu.
Nadia now lies back as her body perks up at me like the white lotus that reaches for the sun’s love. I now come into Nadia with all of my love, my lips running over her silk skin like water drifting downstream. Her kisses are filled with an incredible ability to give as her body merges into mine. The sounds of relief escaping her lips commend my escape, transcending me into the absolute pureness of love’s unseen realm.
Luccini Shurod, The Painter