Công việc tốt của con người tôn vinh công việc của Chúa. Công việc tốt không sử dụng không có gì mà không có sự tôn trọng, cả về những gì nó có trong chính nó và cho nguồn gốc của nó. Nó không sử dụng công cụ hay vật liệu mà nó không tôn trọng và nó không yêu thích. Nó tôn vinh thiên nhiên như một bí ẩn và sức mạnh lớn, là một giáo viên không thể thiếu, và là thẩm phán không thể chối cãi của tất cả các công việc của bàn tay con người. Nó không phân tách cuộc sống và công việc, hoặc niềm vui và công việc, hoặc tình yêu và công việc, hoặc sự hữu ích và vẻ đẹp. Làm việc mà không có niềm vui hay tình cảm, để tạo ra một sản phẩm không hữu ích vừa đẹp, là làm mất lòng Chúa, thiên nhiên, điều được tạo ra và bất cứ ai nó được tạo ra. Đây là sự báng bổ: để làm cho công việc kém chất lượng của công việc của Thiên Chúa. Nhưng sự báng bổ như vậy là không thể khi toàn bộ sự sáng tạo được hiểu là thánh thiện và khi các tác phẩm của Thiên Chúa được hiểu là hiện thân và do đó tiết lộ tinh thần của Ngài. (trang 312, Kitô giáo và sự sống còn của sự sáng tạo)
Good human work honors God’s work. Good work uses no thing without respect, both for what it is in itself and for its origin. It uses neither tool nor material that it does not respect and that it does not love. It honors nature as a great mystery and power, as an indispensable teacher, and as the inescapable judge of all work of human hands. It does not dissociate life and work, or pleasure and work, or love and work, or usefulness and beauty. To work without pleasure or affection, to make a product that is not both useful and beautiful, is to dishonor God, nature, the thing that is made, and whomever it is made for. This is blasphemy: to make shoddy work of the work of God. But such blasphemy is not possible when the entire Creation is understood as holy and when the works of God are understood as embodying and thus revealing His spirit. (pg. 312, Christianity and the Survival of Creation)
Wendell Berry, The Art of the Commonplace: The Agrarian Essays