Đây là một cú hích cho cuộc sống. Bài quốc ca của thế giới. Vì có hàng tỷ ngôi sao khác nhau, cũng có hàng tỷ con người khác nhau trên trái đất. O niềm vui khi được cuộc sống với tất cả những người này! Tôi nói về sự khác biệt vì họ ở đó. Giống như các cơ quan khác nhau tạo nên cơ thể của chúng ta. Một người khác, trái đất cảm thấy đau đớn trong nó. Khi một cực khoái, trái đất khao khát một điếu thuốc. Nhìn kỹ, những con vật này là những điểm làm đẹp làm cho khuôn mặt của Trái đất trở nên đáng yêu hơn và đáng yêu hơn. Những đại dương này là đôi mắt khập khiễng của Trái đất. Những cây này, mái tóc của nó. Đây là một bài thơ ca ngợi sự sống. Bài hát của thế giới. Tôi sẽ không còn nói về sự khác biệt, cho những điểm tương đồng lớn hơn. Nhìn gần hơn. Có thể ngủ giữa các chân tay của chúng tôi không có không gian giữa trái tim của bạn. Chúng ta mong muốn trở thành một. Chúng ta mong muốn được ở trong thiên nhiên và chạy hoang dã với động vật hoang dã của nó. Hãy để chúng ta ăn mừng cuộc sống và cuộc sống, vì nó là điều bất khả xâm phạm. Kỷ niệm sự không hoàn hảo và làm cho sự tồn tại của chúng ta, cho ngày mai Isdeath, và đây là một bài thơ ca ngợi. Quốc ca của thế giới.
This is an ode to life.The anthem of the world.For as there are billionsof different stars thatmake up the skyso, too, are there billions of different humans thatmake up the Earth.Some shine brighter but all are made ofthe same cosmic dust.O the joy of beingin life with all these people!I speak of differencesbecause they are there.Like the different organsthat make up our bodies.Earth, itself, is one large body.Listen to how it howlswhen one human isin misery.When one kills another, the Earth feels the pang in itschest. When one orgasms, the Earth craves a cigarette.Look carefully,these animals are beauty spots that make the Earth’s face lovelier and more loveable.These oceans are the Earth’s limpid eyes. These trees, its hair.This is an ode to life.The anthem of the world.I will no longer speak of differences, for the similaritiesare larger. Look even closer. There may bedistances between our limbs butthere are no spaces betweenour hearts. We long to be one.We long to be in nature andto run wild with its wildlife.Let us celebrate life and living, for it is sacrilegious to be ungrateful.Let us play and be playful, for it is sacrilegiousto be serious.Let us celebrate imperfectionsand make existenceproud of us, for tomorrow isdeath, and this is an ode to life. The anthem of the world.
Kamand Kojouri