Trong buổi học đầu năm, cô giáo hỏi các học sinh của mình muốn làm nghề gì trong tương lai. Ngay lập tức, lũ trẻ đồng loạt nhao nhao trả lời. Các cậu con trai thì muốn trở thành cầu thủ bóng đá, bác sĩ, kiến trúc sư… Một vài bạn khác thì muốn trở thành nhà du hành vũ trụ, ca sĩ nhạc rock, vận động viên đua xe, thậm chí cả tổng thống.
Các em gái thì đơn giản hơn, ước mơ được làm giáo viên, y tá, thợ làm bánh, nhân viên tư vấn mỹ phẩm…
Cả lớp học xôn xao, chỉ trừ có Tommy.
Cô giáo nhận thấy cậu bé ngồi yên lặng, chẳng nói lời nào.
Cô bước đến gần Tommy và hỏi:
– Tommy, mong ước của em sau này là gì?
Cậu bé trả lời:
– Có thể, thưa cô.
– Sao lại là “có thể”?
– Cô giáo ngạc nhiên hỏi.
– Vâng
– Tommy trả lời cô
– Các anh của em lúc nào cũng cho rằng em vô tích sự, không làm được việc gì cả. Vì thế khi lớn lên, em muốn mình có thể làm những điều có thể làm được.