Tuy nhiên, chúng tôi vẫn tự do lắng nghe giao tiếp của Chúa hoặc không lắng nghe và tự do trả lời hoặc không trả lời những gì chúng tôi nghe thấy. Khi chúng ta nói về lời cầu nguyện chiêm nghiệm, chúng ta đang nói cùng lúc nhận thức về sự giao tiếp này của Thiên Chúa và về sự sẵn sàng lắng nghe và trả lời. Mối quan hệ có ý thức bắt đầu khi tôi chọn lắng nghe hoặc nhìn vào những gì người kia đang làm. Sau khi tôi đưa ra lựa chọn này, sau đó tôi tự do quyết định có trả lời hay không. Do đó, bằng lời cầu nguyện chiêm nghiệm, chúng tôi có nghĩa là sự sẵn sàng và mong muốn có ý thức nhìn vào và lắng nghe Chúa như Chúa mong muốn được cho tôi và đáp lại. Tôi có thể chấp nhận hoặc từ chối sáng kiến của Chúa. Trong cả hai trường hợp tôi đã trả lời. Khi quá trình này xảy ra, người đó có ‘thực phẩm’ để bắt đầu hướng tâm linh. “Trang 34
We remain free, however, to listen to God’s communication or not to listen, and free to respond or not to respond to what we hear. When we speak of contemplative prayer, we are speaking at the same time of awareness of this communication by God and of a willingness to listen and respond. Conscious relationship begins when I choose to listen to or to look at what the other is doing. After I have made this choice, I then freely decide whether to respond or not. Thus, by contemplative prayer we mean the conscious willingness and desire to look at and listen to God as God wishes to be for me and to respond. I may accept or reject God’s initiative. in either case I have responded. When this process occurs, the person has the ‘foodstuff’ for beginning spiritual direction.” p. 34
William A. Barry