Cram họ chứa đầy dữ liệu không đốt cháy, làm cho họ biết đầy ‘sự thật’ mà họ cảm thấy nhồi nhét, nhưng hoàn toàn ‘tuyệt vời’ với thông tin. Sau đó, họ sẽ cảm thấy họ đang nghĩ, họ sẽ có cảm giác chuyển động mà không di chuyển. Và họ sẽ hạnh phúc, bởi vì những sự thật thuộc loại đó không thay đổi. Đừng cho họ bất kỳ thứ trơn trượt như triết học hoặc xã hội học để buộc mọi thứ. Cách đó nằm u sầu.
Cram them full of non-combustible data, chock them so damned full of ‘facts’ they feel stuffed, but absolutely ‘brilliant’ with information. Then they’ll feel they’re thinking, they’ll get a sense of motion without moving. And they’ll be happy, because facts of that sort don’t change. Don’t give them any slippery stuff like philosophy or sociology to tie things up with. That way lies melancholy.
Ray Bradbury, Fahrenheit 451