Thời gian đã đến khi tôi phải thoái vốn Bimala về tất cả các đồ trang trí lý tưởng mà tôi đã trang bị cho cô ấy. Đó là do sự yếu đuối của chính tôi mà tôi đam mê trong sự thờ hình tượng như vậy. Tôi đã quá tham lam. Tôi đã tạo ra một thiên thần của Bimala, để phóng đại sự thích thú của riêng tôi. Nhưng Bimala là những gì cô ấy là. Thật vô lý khi hy vọng rằng cô ấy nên đảm nhận vai trò của một thiên thần vì niềm vui của tôi. Người sáng tạo không có nghĩa vụ cung cấp cho tôi các thiên thần, chỉ vì tôi có một sự khao khát cho sự hoàn hảo tưởng tượng.
The time has come when I must divest Bimala of all the ideal decorations with which I decked her. It was owing to my own weakness that I indulged in such idolatry. I was too greedy. I created an angel of Bimala, in order to exaggerate my own enjoyment. But Bimala is what she is. It is preposterous to expect that she should assume the role of an angel for my pleasure. The Creator is under no obligation to supply me with angels, just because I have an avidity for imaginary perfection.
Rabindranath Tagore, The Home and the World