Gloria cười nhạo họ và nói rằng cô đã vượt qua nỗi đau từ lâu, rằng cô mệt mỏi vì mọi người muốn lên thiên đàng, không ai muốn chết. Điều duy nhất đáng đau buồn, cô nói, là đôi khi có nhiều vẻ đẹp trong cuộc sống này hơn thế giới có thể chịu đựng.
Gloria laughed at them and said that she’d overtaken grief a long time ago, that she was tired of everyone wanting to go to heaven, nobody wanting to die. The only thing worth grieving over, she said, was that sometimes there was more beauty in this life than the world could bear.
Colum McCann, Let the Great World Spin