Những người yêu nhau không được, giống như người sử dụng, sống một mình cho mình. Cuối cùng họ cũng phải quay lại từ ánh mắt của họ về phía nhau về phía cộng đồng. Nếu họ chỉ có bản thân để xem xét, những người yêu nhau sẽ không cần phải kết hôn, nhưng họ phải nghĩ về những người khác và những thứ khác. Họ nói lời thề của họ với cộng đồng nhiều như nhau, và cộng đồng tập hợp xung quanh họ để nghe và chúc họ tốt, thay mặt họ và của chính họ. Nó tập hợp xung quanh họ bởi vì nó hiểu mức độ cần thiết, niềm vui và sự sợ hãi này tham gia như thế nào. Những người yêu thích này, cam kết với nhau “cho đến khi chết”, đang tự cho mình, và họ được tham gia bởi điều này vì không có luật hay hợp đồng nào có thể tham gia cùng họ. Những người yêu nhau, sau đó, “chết” vào sự kết hợp của họ với nhau như một linh hồn “chết” vào sự kết hợp của nó với Chúa. Và ở đây, tại trung tâm của cuộc sống cộng đồng, chúng tôi không tìm thấy thứ gì để bán như trong thị trường công cộng mà là sự cho đi quan trọng này. Nếu cộng đồng không thể bảo vệ sự cho đi này, nó không thể bảo vệ gì …
Lovers must not, like usurers, live for themselves alone. They must finally turn from their gaze at one another back toward the community. If they had only themselves to consider, lovers would not need to marry, but they must think of others and of other things. They say their vows to the community as much as to one another, and the community gathers around them to hear and to wish them well, on their behalf and its own. It gathers around them because it understands how necessary, how joyful, and how fearful this joining is. These lovers, pledging themselves to one another “until death,” are giving themselves away, and they are joined by this as no law or contract could join them. Lovers, then, “die” into their union with one another as a soul “dies” into its union with God. And so here, at the very heart of community life, we find not something to sell as in the public market but this momentous giving. If the community cannot protect this giving, it can protect nothing…
Wendell Berry, Sex, Economy, Freedom, and Community: Eight Essays