Quá khứ đã mờ dần từ ký ức, hiện tại là nơi tôi sống. Tôi đi du lịch trên. Ai biết tôi đang đi đâu. Tôi đang ở đâu? Đức tin cho phép tôi tin rằng thế giới là tốt. Và những người tôi gặp trên đường đi cùng tôi một thời gian cũng là những người tốt. Tôi biết. Chỉ một cây thánh giá nhỏ..that Drifting Traveller đến từ làng tôi, con đường cũ đó … những ký ức mà tôi không thể trốn thoát. Nhà tôi rơi nước mắt mà không có tôi. Tôi có một nỗi sợ hãi dai dẳng … rằng tôi không còn thuộc về nhà của mình nữa. Tôi là một người đàn ông có hành trình được chọn, sẽ ở lại cuộc hành trình. Cả phòng ở đây cũng không phải từ đó. Tôi là một người đàn ông có hành trình được chọn, sẽ ở lại cuộc hành trình. Tôi luôn ở lại. Tôi kết bạn với cột mốc, con đường biết tôi bằng dáng đi của tôi. Mỗi ngày .. Thế giới cảm thấy giống nhau hàng ngày. Tôi bán các thành phố cho những người giải trí, tôi để tay không. Tôi trả lại tay không. Mỗi ngày .. Tôi trở thành một người xa lạ với chính mình mỗi ngày .. Tôi là một người đàn ông có hành trình được chọn, sẽ ở lại cuộc hành trình. Rằng tôi luôn ở lại. Khi tôi chuyển từ làng này sang làng khác, trở nên cay đắng, như chất độc. Mỗi ngày .. Tôi ước tôi có thể khác nhau mỗi ngày … Thời đại này, lần này, con đường này tiếp tục đi ngang qua. Tôi là một người đàn ông có hành trình được chọn, sẽ ở lại cuộc hành trình. Rằng tôi luôn ở lại. Tôi ở lại! Tôi đã ở lại!
The past has faded from memory, the present is where I live. I travel on. Who knows where I’m heading.Where am I? Faith lets me believe that the world is good. And those I meet on the way who walk with me for a while are good people too. I know.Just a little cross..That drifting traveller was from my village, that old path… whose memories I could not escape. My home shed tears without me. I have a nagging fear … that I no longer belong to my home.I’m a man whose chosen journey, will stay the journey. Neither room here nor from there. I’m a man whose chosen journey, will stay the journey.That I stayed always did.I befriend milestones, the road knows me by my gait. Everyday.. the world feels the same everyday. I sell cities to people of leisure, I leave empty handed. I return empty handed. Everyday.. I’m becoming a stranger to myself everyday.. I’m a man whose chosen journey, will stay the journey. That I stayed always did.When I turned from village to city, turning bitter, like poison. Everyday.. I wish I could have been different everyday … This age, This time, This road keeps passing by. I’m a man whose chosen journey, will stay the journey. That I stayed always did.I stayed!I stayed!
Dr Karan M Pai