… Thường thì tôi ngồi lại và chỉ ngắm cảnh cho những gì nó là vì nó không thường xuyên bắt gặp một thứ gì đó rất lố bịch, một cô gái như bạn, trên tàu điện ngầm, nó giống như phát hiện ra một con kỳ lân tại sở thú. Tôi lý luận làm thế nào để kéo nó ra, để có được bạn, nói xin chào, hỏi tên của bạn, giọng nói của bạn nghe như thế nào, nếu bạn có một nụ cười dễ thương vì tôi thích những nụ cười dễ thương. Trong mười phút tôi đã có một ngàn suy nghĩ của bạn và bạn không có manh mối …
(Ezekial saw the wheel(Way up in the middle of the air –(O Ezekial saw the wheel(Way in the middle of the air!(Now the big wheel runs by faith(And the little wheel runs by the grace of God –(The above made up by professional hope experts, you might say, because willful, voluntary, intentional hope was the only kind they had in anything like long supply. Faith is not, contrary to the usual ideas, something that turns out to be right or wrong, like a gambler’s bet; it’s an act, an intention, a project, something that makes you, in leaping into the future, go so far, far, far ahead that you shoot clean out of Time and right into Eternity, which is not the end of time or a whole lot of time or unending time, but timelessness, that old Eternal Now. So that you end up living not in the future ((in your intentional “act of faith”)) but in the present. After all. hope.)
Joanna Russ, On Strike Against God