Tôi đã nhầm khi tôi nói bạn sống trong trái tim tôi. Tôi vô lý biết bao khi bạn sống trong tầm tay để mọi thứ tôi chạm vào là bạn. Tôi thật ngu ngốc khi bạn sống trong ngón chân để mọi nơi tôi đến đều có bạn. Tôi vô cảm biết bao khi nói rằng bạn sống trong trái tim tôi khi bạn thở trong phổi, bước vào tâm trí tôi và uống trong miệng tôi. Tôi đã đến để viết một bài thơ khác cho bạn, nhưng ngay cả mọi bài thơ bất thành văn là bạn.
I was mistaken when I said you live in my heart. How absurd I was when you live in my fingertips so that everything I touch is you. How foolish I was when you live in my toes so that everywhere I go there’s you. How senseless of me to say you live in my heart when you breathe in my lungs, walk on my mind, and drink in my mouth. I came to pen another poem for you, but even every unwritten poem is you.
Kamand Kojouri