Tôi không mất nhiều thời gian ở ngoài đó, trong phong cảnh mà cha tôi đã vẽ, để nhận ra rằng nhiều như tôi yêu đất nước Úc, tôi hầu như không biết điều đó. Tôi đã dành rất nhiều năm để nghiên cứu nghệ thuật của các nền văn hóa nhập cư của chúng tôi, và hầu như không có lúc nào trên một trong những điều đã ở đây suốt …. vì vậy tôi đã đặt cho mình một khóa học sụp đổ và trở thành người tiên phong trong một lĩnh vực mới: Bảo tồn tuyệt vọng. Công việc của tôi đã trở thành tài liệu và bảo tồn nghệ thuật đá của thổ dân cổ đại, trước khi các công ty uranium và bauxite có cơ hội nổ tung nó thành đống đổ nát “trang 345-346
It didn’t take me long out there, in the landscapes my father had painted, to realize that as much as I loved my country Australia, I barely knew it. I’d spent so many years studying the art of our immigrant cultures, and barely any time at all on the one that had been here all along….So I set myself a crash course and became a pioneer in a new field: desperation conservation. My job became the documentation and preservation of ancient Aboriginal rock art, before the uranium and bauxite companies had a chance to blast it into rubble” pp. 345-346
Geraldine Brooks