Tôi là verticalbut tôi thà là ngang. Tôi không phải là một cái cây với gốc của tôi trong đất lên các khoáng chất và tình yêu của người mẹ mà mỗi tháng ba tôi có thể lấp lánh vào lá , Không biết tôi phải sớm không được chuẩn bị. Những bông hoa đã rải mùi mát mẻ của họ. Bầu trời và tôi đang trong cuộc trò chuyện cởi mở, và tôi sẽ rất hữu ích khi cuối cùng tôi nằm xuống: Những cái cây có thể chạm vào tôi một lần và những bông hoa có thời gian cho tôi. “Tôi là thẳng đứng”, ngày 28 tháng 3 năm 1961
I Am VerticalBut I would rather be horizontal.I am not a tree with my root in the soilSucking up minerals and motherly loveSo that each March I may gleam into leaf,Nor am I the beauty of a garden bedAttracting my share of Ahs and spectacularly painted,Unknowing I must soon unpetal.Compared with me, a tree is immortalAnd a flower-head not tall, but more startling,And I want the one’s longevity and the other’s daring.Tonight, in the infinitesimal light of the stars,The trees and flowers have been strewing their cool odors.I walk among them, but none of them are noticing.Sometimes I think that when I am sleepingI must most perfectly resemble them–Thoughts gone dim.It is more natural to me, lying down.Then the sky and I are in open conversation,And I shall be useful when I lie down finally:The the trees may touch me for once, and the flowers have time for me.”I Am Vertical”, 28 March 1961
Sylvia Plath, The Collected Poems