Anh biết cách xử lý nỗi đau. Bạn phải nằm xuống với nỗi đau, không rút lùi ra khỏi nó. Bạn để bản thân di chuyển xung quanh mép bên ngoài của nỗi đau như với nước lạnh cho đến khi cuối cùng bạn đã đứng dậy để tự mình nắm trong tay. Sau đó, bạn hít một hơi thật sâu và lao vào và để mình chìm xuống nó rõ ràng xuống đáy. Và sau khi bạn đã xuống trong nỗi đau một lúc, bạn thấy rằng giống như với nước lạnh, nó gần như không lạnh như bạn đã nghĩ là khi cơ bắp của bạn tự co ra khỏi rìa bên ngoài của nó khi bạn di chuyển xung quanh nó cố gắng để có được lên dây thần kinh của bạn. Anh biết đau.
He knew how to handle pain. You had to lie down with pain, not draw back away from it. You let yourself sort of move around the outside edge of pain like with cold water until you finally got up your nerve to take yourself in hand. Then you took a deep breath and dove in and let yourself sink down it clear to the bottom. And after you had been down inside pain a while you found that like with cold water it was not nearly as cold as you had thought it was when your muscles were cringing themselves away from the outside edge of it as you moved around it trying to get up your nerve. He knew pain.
James Jones, From Here to Eternity