Làm thế nào những cơ quan của tình dục thực vật này có thể tự có được những ý tưởng về giá trị và địa vị của con người? Và sự hấp dẫn cổ xưa của chúng ta đối với những bông hoa phải dạy chúng ta về những bí ẩn sâu sắc hơn về vẻ đẹp – điều mà một nhà thơ đã gọi là “ân sủng này hoàn toàn vô cớ”? Đây co thật sự la bản chât của no? Hay vẻ đẹp có mục đích? (64)
How did these organs of plant sex manage to get themselves cross-wired with human ideas of value and status and Eros? And what might our ancient attraction for flowers have to teach us about the deeper mysteries of beauty – what one poet has called “this grace wholly gratuitous”? Is that what it is? Or does beauty have a purpose? (64)
Michael Pollan, The Botany of Desire: A Plant’s-Eye View of the World